Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò
Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Dị bản
Tới đây chẳng lẽ ngồi không
Cầm chày giã gạo cho đông bạn bè
Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò
Tới đây chẳng lẽ ngồi không
Cầm chày giã gạo cho đông bạn bè
Anh về nhà cạo râu đi
Ngày sau trẻ lại em mời tới chơi
Thiếp xa chàng khóc no lại nín
Để tìm người ước định gia cang
Cá vàng bụng bọ
Anh tới nơi đây nhắm hướng đắp nền
Lập vườn trồng đậu, giả đò quên không về
Ra về giã bạn ai ơi
Giã chốn bạn ngủ, giã nơi bạn nằm
Già sinh tật, đất sinh cỏ
Đường trường cách trở nước non
Mẹ già đầu bạc thiếp còn xuân xanh
Giang sơn thiếp gánh một mình
Có hay chàng tỏ tâm tình thiếp chăng
Thương chồng mà khắc mụ gia
Gẫm tôi với mụ có bà con chi
Nói ra sợ chị em cười
Rằng tôi ở giá vẫn mười đứa con
Lóng rày bụi đế còn non
Núp bờ, núp bụi sớm con muộn chồng