Đông tay núi lăn
Đông ăn núi lở.
Đông tay núi lăn
Đông ăn núi lở.
Sợ người ở phải, hãi người cho ăn
Có dưa thì chừa rau
Có cà thì thôi gắp mắm
Đầu người giàu không có tóc,
Chân người nghèo không có lông
Người ăn thì còn, con ăn thì hết
Nói dối như vẹm
Ai về xứ Bắc ta đi với
Thăm lại non sông giống Lạc Hồng
Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
Trong thơ văn cổ, Thăng Long cũng được gọi là Long Thành (kinh thành Thăng Long), ví dụ tác phẩm Long Thành cầm giả ca (Bài ca về người gảy đàn ở Thăng Long) của Nguyễn Du.
Bình luận