Mình về mình nhớ ta chăng
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Trăm quan mua lấy miệng cười
Mười quan chẳng tiếc, tiếc người răng đen
Cái răng đen ai khéo nhuộm cho mình
Để duyên mình đẹp, cho tình anh yêu
Trăm con ống sợi chỉ điều
Trăm con chỉ ấy buộc vào tay anh
Một duyên, hai nợ, ba tình.
Bình luận