Con không cha như nhà không nóc
Con không cha như nhà không nóc
Dị bản
Con mất cha như nhà mất nóc
Con không cha như nhà không nóc
Con mất cha như nhà mất nóc
Chồng gần không lấy, em lại lấy chồng xa
Để đò này ngược nước, chèo ta ai cầm?
Khi nên phung phí cũng nên
Khi suy dù khéo giữ gìn cũng suy
Ăn thì ăn những miếng ngon
Làm thì chọn việc cỏn con mà làm
Mẹ em đẻ em trong chum
Nắp vàng đậy lại, khăn vuông trùm ngoài
Khăn vuông phải nắng thì phai
Củ nâu phải nắng thì mài chẳng ra
Mẹ em đẻ em trong chum
Lấy nắp đậy lại, khăn dum bọc ngoài
Mẹ em đẻ em trong chum
Lấy nắp đậy lại, ngoài trùm vải nâu
Anh ơi đường chẳng bao xa
Anh không bước tới, để chốn phòng hoa em đợi chờ
Anh ơi đường chẳng bao xa
Sao không bước tới, phòng hoa em chờ
Dầu mà quần áo một manh
Đói no cùng chịu, em anh chẳng rời
Trách trời sao lại bất công
Kẻ đôi ba vợ, người phòng không suốt đời
Bắc thang lên hỏi ông trời
Công bằng không thấy, thấy đời bất công?
Đi đâu cho thiếp đi cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam
Ví dù tình có dở dang
Thì cho thiếp đón đò ngang thiếp về
No nên bụt, đói ra ma
Ai về đợi với em cùng
Thân em nay Bắc mai Đông một mình
Chi bằng ruộng tốt đồng xanh
Vui cha vui mẹ vui anh em nhà.
Xưa kia anh bủng anh beo
Tay bưng bát thuốc, tay đèo múi chanh
Bây giờ anh mạnh anh lành
Anh mê nhan sắc anh tình phụ tôi
Thà tôi xuống giếng cho rồi
Khi anh mặt bủng da chì
Tay bưng bát thuốc, tay thì bát canh
Bây giờ anh đẹp anh xinh
Anh lấy vợ lẽ, phụ tình thiếp tôi
Thật là tài tử giai nhân,
Châu Trần còn có Châu Trần nào hơn.
(Truyện Kiều)