Con người có cố có ông
Như cây có cội, như sông có nguồn.
Con người có cố có ông
Dị bản
Con người có tổ có tông
Như cây có cội, như sông có nguồn.
Con người có cố có ông
Như cây có cội, như sông có nguồn.
Con người có tổ có tông
Như cây có cội, như sông có nguồn.
Cha mẹ biểu ưng em đừng mới phải
Em cũng một lòng bạc ngãi bỏ anh
Lấy ai thì cũng một chồng
Lấy ta, ta bế ta bồng trên tay.
Lâu ngày dày kén
Chăn trâu khét nắng hôi bùn,
Ngủ chung với chó, ngủ hùn với heo.
Anh khốn khó gặp chị trở trời
Non xanh nước biếc ngàn trùng
Người xưa cảnh cũ, thẹn thùng cho ai
Tai nghe nẫu đã sang nhà
Chờ ngày đi hỏi vậy, mà có không
Kẻ đồn có, người lại nói không
Có không nói thiệt, để anh trông mất lòng
Tai nghe họ đã viếng nhà
Chờ ngày đi hỏi, vậy mà có không?
Bụi lúa trồng bằng đồng lúa gieo
Văn như Siêu, Quát vô tiền Hán
Thi đáo Tùng, Tuy thất thịnh Đường
Tạm dịch nghĩa: Văn như Siêu, Quát thì thời nhà Hán (Trung Quốc) cũng không có được. Thơ như Tùng (Tùng Thiện Vương), Tuy (Tuy Lý Vương) thì đời nhà Đường cũng không tới được.
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.