Ngồi buồn vọc nước giỡn trăng
Nước xao trăng dợn biết là về đâu
Ngồi buồn vọc nước giỡn trăng
Dị bản
Ngồi buồn vọc nước giỡn trăng
Nước xao trăng lặn, buồn chăng hỡi buồn
Ngồi buồn vọc nước giỡn trăng
Nước xao trăng dợn biết là về đâu
Ngồi buồn vọc nước giỡn trăng
Nước xao trăng lặn, buồn chăng hỡi buồn
Núi kia ai đắp nên cao
Sông kia biển nọ ai đào mà sâu?
Trời không chớp bể mưa nguồn
Hỏi anh vơ vẩn anh buồn vì đâu
Trời không gió thảm mây sầu
Hỏi anh vơ vẩn vì đâu anh buồn
Thấp cơ thua trí đàn bà
Đi về gánh nước quét nhà cho xong
Nhớ ai khổ sở thế này
Nhớ ai, ai nhớ, đêm ngày nhớ ai
Nhớ ai, ai có nhớ ai
Nhớ sao da diết, biết ai có nhớ mình
Vì tình nên phải sương sa
Một đêm năm bảy lần ra chờ tình
Ra sân mình chỉ thấy mình
Nào đâu có thấy bạn tình là ai
Cũ người mới ta
Chim khôn kêu tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe
Mấy đời chó đói chê xương
Mèo chê mỡ bếp, cọp nhường mồi ngon
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Con gái mười bảy mười ba
Đêm nằm với mẹ chuột tha mất lồn