Nhơn trung sâu tợ như đào
Thung dung trần thế, ai nào dám đương
Nhơn trung sâu tợ như đào
Dị bản
Nhân trung sâu tựa như đào
Vang danh thế giới, anh hào ai đương
Nhân trung sâu tựa như đào
Vang danh thế giới, anh hào ai đương
Cá nào chịu được ao này
Chẳng dập con mắt cũng trầy con ngươi
Em đây là gái năm con
Chồng em rộng lượng em còn chơi xuân
Thang bao nhiêu bậc cho vừa
Anh bao nhiêu vợ mà chưa bằng lòng
Hoài hơi mà đấm bị bông
Đấm được bên nọ, nó phồng bên kia
Ngã ba, ngã bảy nước chảy vòng cung
Anh thương em thảm thiết vô cùng
Biết cha với mẹ có dùng hay không?
Ai về Giồng Dứa qua truông
Gió đưa bông sậy bỏ buồn cho ai
Thiếu tay nên phải cầm chày
Hô lên ba tiếng dở hay đừng cười
Thiếu tay tui phải cầm chày
Khuyên cùng với bạn dở hay đừng cười.