Cầu cao ván yếu gió rung
Dị bản
Cầu cao mỏng ván gió rung
Em sang không được đợi cùng duyên anh
Cầu cao mỏng ván gió rung
Em sang không được đợi cùng duyên anh
Hôm qua anh đến chơi nhà,
Thấy mẹ nấu cháo, thấy cha vét nồi
Thấy em dựa cột liếm môi
Anh vào đến ngõ, anh lùi chân ra
Ăn đói qua ngày, ăn vay nên nợ
Có trộm mới đi ăn đêm
Ai người tử tế ra đường nửa khuya
Trai tơ lấy gái goá chồng
Như mua nồi đồng đem nấu cám heo
Ai về Bình Định ba ngày
Dặn mua chiếc nón lá dày không mua
Râu ông nọ cắm cằm bà kia
Cha mẹ nàng đòi ba ngàn anh đi đủ chín ngàn
Anh mua gấm lát đàng, mua vàng lát ngõ
Chiếu bông, chiếu hoa trải ra sáng rõ
Mâm sơn, bát sứ, đũa ngự, chén ngà
Nhà ngói chín tòa phần anh liệu trăm cái
Trai như chàng trai đà xứng rể
Gái như nàng xứng điệu xuân nương
Voi bốn ngà anh chầu chực bốn phương
Họ anh đi bảy vạn, tiền anh tương chín ngàn
Cha mẹ em thách của em đừng khoe khoang
Thấy anh như thấy mặt trời
Chói chang khó ngó, trao lời khó trao
Bông tàn, hết nhụy, bướm lui
Bây giờ anh dứt nghĩa bỏ tui sao đành.
Tọa trung khấp hạ tùy tối đa,
Giang Châu tư mã thanh sam thấp.
Dịch nghĩa:
Trong những người ngồi (trong thuyền) ấy ai là người khóc nhiều nhất
Tư mã Giang Châu ướt đẫm vạt áo xanh
Bản dịch của Phan Huy Thực:
Lệ ai chan chứa hơn người?
Giang châu Tư mã đượm mùi áo xanh.
Đồng thị thiên nhai luân lạc nhân,
Tương phùng hà tất tằng tương thức.
Dịch nghĩa:
Cùng là kẻ lưu lạc ở nơi chân trời
Gặp gỡ nhau hà tất đã từng quen biết
Bản dịch của Phan Huy Thực:
Cùng một lứa bên trời lận đận,
Gặp gỡ nhau lọ sẵn quen nhau.
Bạn ngồi bạn uống rượu khan
Tôi ngồi uống nỗi cơ hàn bạn tôi!
(Gặp bạn ở chợ Bến Thành - Hoàng Đình Quang)
Xem phóng sự Nghề xưa còn một chút này về nghề nấu đường ở Bảo An.