Tậu voi chung với đức ông
Vừa phải đánh cồng, vừa phải hốt phân
Tậu voi chung với đức ông
Dị bản
Tậu voi chung với đức ông
Voi thời ông cưỡi mà cồng tôi mang
Tậu voi chung với đức ông
Voi thời ông cưỡi mà cồng tôi mang
Cây cao bóng ngả qua rào
Mong sao gặp mặt, không chào cũng ưng
Cây cao ngả bóng qua rào,
Xin cho thấy mặt khỏi chào cũng vui.
Ông trăng đêm rằm thì tròn
Mà chàng với thiếp hãy còn long đong
Thờ thì dễ, giữ lễ thì khó
Em có thương anh, anh mới dám đón ngăn
Em có thương anh, anh mới dám mở khăn ăn trầu
Thương nhau vì bởi miếng trầu
Em trao anh bắt, tận đầu ngón tay
Anh thương em, thương đắng thương cay
Thương da thương diết, thương ngày rày em biết không?
Tài gì uống rượu không nồng
Ngậm bồ hòn không biết đắng, dạ luống trông ưu phiền?
Ăn cho đều kêu cho khắp
Ăn cho đều, kêu cho sòng
Hò chơi bên gái, bên trai
Xin cùng cô bác đừng ai nghi ngờ
Bước chân thình thịch, cúi đầu
Bôn ba đây đó, dãi dầu nắng mưa
Anh ở làm sao cho vợ anh thôi
Bây giờ khóc đứng, than ngồi với ai?
Kẻ cắp gặp bà già
Kẻ cắp, bà già gặp nhau
Năm 1890, người Pháp đã xây dựng ở đây một ngọn hải đăng sớm nhất và hiện đại nhất Đông Dương. Hải đăng cao 118 m so với mực nước biển. Đứng từ trên đỉnh núi dưới chân ngọn hải đăng nhìn xuống, Cù Lao Xanh trông như một bức tranh với màu xanh chủ đạo trải dài từ những ngọn dừa đong đưa trong gió, lan tỏa trên những cây bàng non chạy dọc bờ biển và ngút ngát trên mặt biển mênh mang bất tận. Bãi trước là cát trắng nhìn vào đất liền, nơi cư dân trên đảo sinh sống, còn bãi sau toàn đá. Những tảng đá khổng lồ xếp chồng lên nhau quanh năm chống chọi với gió hú và sóng gầm.
Cởi tình ra đếm, ra đong
Đâu lời chân thật, đâu vòng trăng hoa?
(Tơ xuân - Huy Trụ)