Hoa thơm ai nỡ bỏ rơi
Người khôn ai nỡ nặng lời làm chi
Hoa thơm ai nỡ bỏ rơi
Dị bản
Hoa thơm ai dễ bỏ rơi
Người khôn ai nỡ nặng lời với ai
Hoa thơm ai nỡ bỏ rơi
Người khôn ai nỡ nặng lời làm chi
Hoa thơm ai dễ bỏ rơi
Người khôn ai nỡ nặng lời với ai
Đôi ta ăn một quả cau
Cùng mặc áo vá nhuộm nâu một hàng
Bao giờ cho gạo bén sàng
Cho trăng bén gió, cho nàng bén anh
Đôi ta ăn một quả cau
Giấu thầy giấu mẹ đưa sau bóng đèn
Chưa quen đi lại cho quen
Chưa gần đi lại vài phen cho gần
Đôi ta cùng bạn chăn trâu
Cùng mặc áo vá nhuộm nâu một hàng
Bao giờ cho gạo bén sàng
Cho trăng bén gió, cho nàng bén anh
Gan thỏ đòi mó dái ngựa
Nhìn nhau nước mắt rưng rưng
Phải chi kiếp trước mình đừng thương nhau
Cậu chết, mợ ra người dưng
Chú tôi có chết, thím đừng lấy ai
Chữ tình khổ lắm, ai ơi
Về nhà cơm dọn, em ngồi khoanh tay
Không ăn cha đánh, mẹ rầy
Ăn thì nước mắt chan đầy chén cơm.
Lá thư tình xưa nhớ lúc trao tay
Còn e ấp thuở duyên vừa mới bén
(Lá thư ngày trước - Vũ Hoàng Chương)
Địa danh "Huế" được cho là bắt nguồn từ chữ "Hóa" trong Thuận Hóa, tên cũ của vùng đất bao gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.
Thiếp danh đưa đến lầu hồng
Hai bên cùng liếc, hai lòng cùng ưa
(Truyện Kiều)