Mưa chẳng qua Ngọ, gió chẳng qua Mùi
Dị bản
Mưa không quá Ngọ,
Gió không quá Mùi
Mưa không quá Ngọ,
Gió không quá Mùi
Trông lên trời, trời cao vằng vặc
Ngó xuống đất, đất rộng thênh thang
Thương em nhưng sợ lỡ làng
Nhà cao cửa rộng, em đâu màng tới anh
Có chồng thì phải theo chồng
Chồng đi hang rắn hang rồng cũng theo.
Ăn hàng con gái,
Đái hàng bà già
Nắng sớm thì đi trồng cà,
Mưa sớm ở nhà phơi thóc.
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè nói ngược
Nắng hạn đầy nước
Mưa dầm khô rang
Đám cưới đình làng
Kì yên ngoài chợ
Nhà giầu khất nợ
Nhà nghèo cho vay
Đàn bà đi cày
Đàn ông đi cấy
Ghe nổi thì đẩy
Ghe cạn thì chèo
Nuôi chuột bắt mèo
Nuôi heo lấy trứng
Xu xoa thì cứng
Đá núi thì mềm
Trời nắng về đêm
Ban ngày sao mọc
Khôn như cáo
Năm mươi mắc bệnh ngứa nghề
Lần vô chỗ tối ngồi kề con trai
Lói ngọng là tại hướng đình,
Cả làng lói ngọng chứ mình em đâu
Toét mắt là tại hướng đình,
Cả làng toét mắt có mình gì tôi
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
(Con cò - Chế Lan Viên)