Sui gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con quỷ
Sui gia là bà con tiên
Dị bản
Thông gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con chó
Sui gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con quỷ
Thông gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con chó
Xin cho có trước, có sau
Bõ công ăn ở với nhau từng ngày
Ai làm cho dạ em buồn
Cho con bướm lụy, chuồn chuồn lụy theo
Tóc dài thì tóc rụng đi
Tham người có nghĩa tham chi tóc dài
Hò cho tan tác lá cà
Hò cho anh phải bỏ nhà ra đi
Nhìn em chẳng dám nhìn lâu
Ngó qua một chút đỡ sầu mà thôi
Của biếu là của lo,
Của cho là của nợ
Ăn bánh quên vợ, ngậm cơm quên môi
Tập tầm vông.
Con công hay múa
Nó múa làm sao
Nó rụt cổ vào
Nó xòe cánh ra
Nó đỗ cành đa
Nó kêu ríu rít
Nó đỗ cành mít
Nó kêu vịt chè
Nó đỗ cành tre
Kêu bè rau muống
Nó đỗ dưới ruộng
Nó kêu tầm vông.
Theo nhiều nhà nghiên cứu, tên "Nha Trang" được hình thành do cách đọc của người Việt phỏng theo âm một địa danh Chăm vốn có trước là Ya Trang hay Ea Trang (có nghĩa là "sông Lau," tiếng người Chăm gọi sông Cái chảy qua Nha Trang ngày nay, vì chỗ con sông này đổ ra biển mọc rất nhiều cây lau). Từ tên sông, sau chỉ rộng ra vùng đất từ năm 1653.