Một đêm tựa mạn thuyền rồng
Còn hơn chín kiếp ngồi trong thuyền chài
Một đêm tựa mạn thuyền rồng
Dị bản
Một ngày dựa mạn thuyền rồng
Còn hơn chín kiếp ở trong thuyền chài
Một ngày dựa mạn thuyền rồng
Còn hơn chín kiếp ở trong thuyền chài
Tiếc công anh lên xuống xuống lên
Đường mòn cỏ rụi không nên tại trời
Hồi hôm tôi ngủ có ông trời
Lăn qua trở lại thấy mấy lời em than
Đứng giữa trời anh chẳng dám nói gian
Vắng em một bữa, ruột gan rã rời
Cơm thơm ăn với cá kho
Người khen, kẻ quở sao cho vừa lòng
Làm người phải đắn phải đo
Phải cân nặng nhẹ, phải dò nông sâu.
Làm người phải biết đắn đo
Phải cân nặng nhẹ, phải dò nông sâu.
Đèn lưu ly nửa nước nửa dầu
Nửa thương cha mẹ, nửa sầu nợ duyên
Mẹ anh như mẹ người ta
Thì anh có cửa, có nhà từ lâu
Mẹ chồng đối với nàng dâu
Như mèo với chuột có thương nhau bao giờ.
Đôi ta là nợ là tình
Là duyên là kiếp đôi mình kết giao
Em như hoa mận hoa đào
Cái gì là nghĩa tương giao hỡi nàng?
Tóc dài thì tóc rụng đi
Tham người có nghĩa tham chi tóc dài
Lửa gần rơm không cháy cũng tròm trèm
Mèo không ăn vụng đi đêm làm gì
"Nào ta biết đâu một người như thầy quản đây mà lại có những sở thích cao quý như vậy. Thiếu chút nữa, ta phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ." (Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân)