Giàu đâu đến kẻ ngủ trưa
Sang đâu đến kẻ say sưa tối ngày
Giàu đâu đến kẻ ngủ trưa
Dị bản
Giàu đâu những kẻ ngủ trưa
Sang đâu những kẻ say sưa tối ngày
Giàu đâu đến kẻ ngủ trưa
Sang đâu đến kẻ say sưa tối ngày
Giàu đâu những kẻ ngủ trưa
Sang đâu những kẻ say sưa tối ngày
Ngồi buồn, nhớ nước nhớ nhà
Nay anh đi lính, bỏ mẹ già ai nuôi.
Anh có thương em thì thương cho trót
Có trục trặc thì trục trặc cho luôn
Đừng làm theo thói ghe buôn
Nay về, mai ở cho buồn dạ em
Người khôn ai chả nâng niu
Hoa thơm ai chả chắt chiu để dành
Thằng Tây mặt trắng như vôi
Trắng răng mũi lõ đuổi tôi thế này.
Đường trường cách trở ngàn xa
Lấy ai tin tức để mà hỏi han
Một mình em giữ phòng loan
Trăng thu, nguyệt tỏ, giãi gan héo dầu
Trách ai cắt bỏ nhịp cầu
Để cho lòng thiếp thảm sầu đắng cay
Đố ai giải được lòng này
Có ai cởi mối sầu này cho không
Mỗi ngày đứng cửa dõi trông
Trách ai chín hẹn những không cả mười
Kẻ khó được vàng, người sang cất lấy
Môi hồng, da trắng, trán nhăn
Được nghề bút pháp, thơ văn yêu đời
Chàng ơi đưa thiếp qua sông
Sau rồi thiếp sẽ trả công cho chàng
Chàng ơi cho thiếp sang sông
Sau rồi thiếp sẽ trả công cho chàng
Ví chăng duyên nợ ba sinh,
Làm chi những thói khuynh thành trêu ngươi?
(Truyện Kiều)
Cụm khách Chương Đài dùng để chỉ người yêu, và liễu Chương Đài chỉ sự xa cách của hai người đang yêu.
Khi về hỏi liễu Chương Đài,
Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay.
(Truyện Kiều)
Người vào chung gối loan phòng
Nàng ra tựa bóng đèn chong canh dài
(Truyện Kiều)