Ngồi buồn chẳng chịu tiếp gai
Tới khi đánh cá, mượn chài ai cho?
Ngồi buồn chẳng chịu tiếp gai
Dị bản
Ngồi rồi sao chẳng xé gai
Đến khi đánh cá, mượn chài ai cho?
Ngồi rồi sao chẳng xé gai
Đến khi đánh cá, mượn chài ai cho?
Được ăn cả,
Ngã về không
Ba mươi chưa phải là tết
Dạy bà lang bốc thuốc
Ăn cơm chúa, múa tối ngày
Lắm thầy thối ma
Quét nhà long mốt, long hai
Cặp mắt dáo dác ngó trai ngoài đường
– Áo vắt vai đi đâu hăm hở
Em có chồng rồi mắc cỡ lêu lêu
– Áo vắt vai anh đi dạo ruộng
Anh có vợ rồi chẳng chuộng bậu đâu
Áo vắt vai đi đâu hớn hở
Em có chồng rồi chẳng chuộng anh đâu
Áo vắt vai đi đâu hớn hở
Anh có vợ rồi, em thương lỡ thì thôi
Đổi trắng thay đen
Mấy đời chó đói chê xương
Mèo chê mỡ bếp, cọp nhường mồi ngon
Năm 1890, người Pháp đã xây dựng ở đây một ngọn hải đăng sớm nhất và hiện đại nhất Đông Dương. Hải đăng cao 118 m so với mực nước biển. Đứng từ trên đỉnh núi dưới chân ngọn hải đăng nhìn xuống, Cù Lao Xanh trông như một bức tranh với màu xanh chủ đạo trải dài từ những ngọn dừa đong đưa trong gió, lan tỏa trên những cây bàng non chạy dọc bờ biển và ngút ngát trên mặt biển mênh mang bất tận. Bãi trước là cát trắng nhìn vào đất liền, nơi cư dân trên đảo sinh sống, còn bãi sau toàn đá. Những tảng đá khổng lồ xếp chồng lên nhau quanh năm chống chọi với gió hú và sóng gầm.