Có thương cắt tóc mà thề
Chỉ trời vạch đất chớ hề bỏ nhau
Có thương cắt tóc mà thề
Dị bản
Mình có thương chặt tóc mình thề
Chỉ trời vạch đất chớ hề bỏ nhau
Có thương cắt tóc mà thề
Chỉ trời vạch đất chớ hề bỏ nhau
Mình có thương chặt tóc mình thề
Chỉ trời vạch đất chớ hề bỏ nhau
Trời ơi, có thấu tình chăng
Tôi đi làm mướn tàn trăng mới về
Gặp phải đứa ác mới ghê
Tôi làm nó chẳng có hề tính công
Một tháng trả được mấy đồng
Không đủ nấu cháo cho chồng con ăn
Nó vắt chày ra nước ròng ròng
Miếng ăn cất kĩ, chớ hòng mon men
Hứng tay dưới, vắt tay trên
Rán sành ra mỡ, bon chen từng đồng
Cây đa rụng lá đầy đình,
Bao nhiêu lá rụng thương mình bấy nhiêu.
Đến đây than thở đôi lời
Xuân thu đôi cảnh mấy đời gặp em
Kẻ cắp gặp bà già
Kẻ cắp, bà già gặp nhau
Tiền chủ hậu khách
Gió chiều nào, bay theo chiều ấy
Trước kia em nói rằng em lấy chồng quan
Sao bây giờ em chẳng hưởng giàu sang
Mà đi phơi nắng, bán than đen sì
Tham vàng bỏ đống gạch đầy
Vàng thì ăn hết gạch xây nên thành
Nào người phượng chạ loan chung,
Nào người tiếc lục tham hồng là ai
(Truyện Kiều)