Đứng xa mà ngắm gót chân
Nhích lại cho gần mà nắm bàn tay
Đứng xa mà ngắm gót chân
Dị bản
Đứng xa mà ngắm gót chân
Nhích lại cho gần mà cắn móng tay
Đứng xa mà ngắm gót chân
Nhích lại cho gần mà nắm bàn tay
Đứng xa mà ngắm gót chân
Nhích lại cho gần mà cắn móng tay
Tình về tình lại sang liền
Tính đừng đi lại tốn tiền đò ngang
Đàn ông kia hỡi đàn ông!
Nửa đêm trở dậy cắm chông đàn bà.
Đàn bà kia hỡi đàn bà!
Nửa đêm trở dậy rút ruột già đàn ông.
Anh thương em từ thuở mẹ bồng,
Bây giờ em lớn, lấy chồng bỏ anh
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Con cua tám cẳng hai càng
Một mai hai mắt rõ ràng con cua
Tóc bạc tại máu
Răng rụng tại sâu
Mồng năm chợ Ó
Quan họ dồn về
Hội vui lắm lắm
Chưa kịp đi tắm
Chưa kịp gội đầu
Trầu chửa kịp têm
Cau chưa kịp bổ
Miếng lành, miếng sổ
Miếng lại quên vôi
Người có yêu tôi
Thì người cầm lấy
Các anh đứng đấy
Thầy mẹ đứng đâu?
Mời lại xơi trầu
Mừng cho dâu mới
Mặt trời đã tối
Đám hội đã tàn
Ai có hồng nhan
Mang ra chơi hội
Dưới sông múa rối
Trên bãi trồng vừng
Một đấu, một thưng
Bằng nhau như tiện
Như tiện như tề
Kẻo thế gian chê
Chồng cao vợ thấp!
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Cái địt là cái trời cho
Nếu ai không địt ốm o gầy mòn
Ai ơi gương vỡ khó hàn
Chỉ đứt khó nối người ngoan khó tìm
Lưu ý: Có một giống cá khác gọi là cá rô phi, thường được nuôi ở ao, nhưng khi nhắc đến cá rô thì người ta nghĩ ngay đến cá rô đồng.
Năm 2009, cùng đợt với ca trù, quan họ được UNESCO công nhận là di sản phi vật thể đại diện của nhân loại sau nhã nhạc cung đình Huế và không gian văn hóa Cồng Chiêng Tây Nguyên.
Giã bạn - Người ơi người ở đừng về - Đến hẹn lại lên (Quan họ Bắc Ninh)
Phận hồng nhan có mong manh
Nửa chừng xuân thoắt gãy cành thiên hương
(Truyện Kiều)