Dâu dâu, rể rể, cũng kể là con
Dâu dâu, rể rể, cũng kể là con
Dị bản
Nàng dâu chàng rể cũng kể là con
Dâu dâu, rể rể, cũng kể là con
Nàng dâu chàng rể cũng kể là con
Bên ngoài lồng lộng như gương
Bên trong nát bấy như đường trâu đi
Mẹ em ăn nửa củ hành
Đẻ mày mắt toét, ba vành sơn son
Con kiến mà leo cành đa
Leo phải cành cụt leo ra leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cành cụt leo vào leo ra
Trèo lên cây khế mà rung
Khế rụng đùng đùng chẳng biết khế ai?
– Khế này khế của ông cai
Khế vừa ra trái, chị hai có chồng
Trèo lên cây khế khế rung,
Khế rụng đùng đùng, không biết khế của ai,
Khế nầy là khế của ông Cai
Khế kia chưa có trái, chị Hai chưa có chồng.
Yêu cây về nỗi lắm hoa
Yêu chàng về nỗi nết na trăm chiều
Xin chàng tưởng ít nhớ nhiều
Một ngày hai buổi sớm chiều gặp nhau
Gặp nhau than thở cùng nhau
Cơn vui một lúc cơn sầu lại qua
Yêu nhau chẳng dám nói ra
Sợ mẹ bằng bể sợ cha bằng giời
Yêu chàng em cũng yêu đời
Biết rằng chốn cũ có rời chàng không?
Chồng tao đi lính có lương
Chồng mi đi lính bán giường nuôi con
Hoa thơm mất nhụy đi rồi,
Còn thơm đâu nữa mà người ước ao.
Cả thuyền cả sóng
To thuyền lớn sóng
Lăm le dạ muốn kết duyên
Thấy anh giở chén chung tiền em chê
Cởi tình ra đếm, ra đong
Đâu lời chân thật, đâu vòng trăng hoa?
(Tơ xuân - Huy Trụ)