Con khôn đẹp mặt mẹ cha,
Con hư con dại, nhuốc nha trăm đường
Con khôn đẹp mặt mẹ cha
Dị bản
Con khôn đẹp mặt mẹ cha
Nhược bằng con dại nhuốc nha trăm đàng
Con khôn đẹp mặt mẹ cha
Nhược bằng con dại nhuốc nha trăm đàng
Cổ tay đã trắng lại giòn
Để cho ai gối đã mòn một bên?
Cô kia má tựa hòn than
Nằm đâu ngủ đấy lại toan chê chồng
Chê chồng chẳng bõ chồng chê
Chê chồng thì ít, chồng chê thì nhiều
Trời xanh, con nước cũng xanh
Đố ai biết được ân tình éo le
Chưa bức chưa vội chưa cần
Trước sau cũng chỉ một lần mà thôi
Đêm qua gió bấc mưa dầm
Đèn lầm với bóng, bóng lầm với anh
Một mình liệu bảy lo ba
Lo cau đỏ hạt lo già hết duyên
Còn duyên anh cưới con heo
Hết duyên anh cưới con mèo cụt đuôi
Một mình lo bảy lo ba
Lo cau trổ muộn, lo già hết duyên
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình
Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết
Đói thì ra kẻ chợ, đừng lên rợ mà chết
Thật là tài tử giai nhân,
Châu Trần còn có Châu Trần nào hơn.
(Truyện Kiều)
Theo tôn ti trật tự ngày xưa, ngồi phản phải xét ngôi thứ, chứ không phải ai muốn ngồi phản nào cũng được. Bậc trưởng thượng thường ngồi giữa phản, vai vế thấp hơn ngồi ở mé bên. Tương tự, chỉ có bậc trưởng thượng mới được ngồi phản giữa, đặt ngay chính giữa nhà. Vai vế thấp hơn phải ngồi phản chái đặt ở gian chái tây hướng ra vườn.