Một trăm ông chú không lo
Dị bản
Một trăm ông chú không lo
Lo vì một nỗi mụ o bên chồng
Một trăm ông chú không lo
Lo vì một nỗi mụ o bên chồng
Ăn no, trách cả nồi cơm
Mượn vay không trả, còn hờn trách nhau
Đôi ta đã trót hẹn hò
Đẹp duyên cứ lấy chớ lo bạc tiền
Cấy cạn đẻ nhiều là điều nhà nông
Ở giữa chết chẹt
Chàng đừng chê thiếp vụng về
Có tiền thiếp cũng biết thuê mượn người
Thiếp xa chàng hái dâu quên giỏ
Chàng xa thiếp cắt cỏ quên liềm
Xuống sông gánh nước hũ chìm, gióng trôi
Về nhà than đứng thở ngồi
Đập bàn tay xuống chiếu: thôi rồi còn chi
Bộ nút vàng tra áo cổ y
Chàng mà xa thiếp tài chi không phiền
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã rời nhau ra
Gặp nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan cối gạo đã rời nhau ra.
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã chia đôi ngả đường
Đường sữa từ trên phân xuống
Cuốc xẻng từ dưới phân lên
Im hơi lặng tiếng
Hoài mồm ăn quả quýt khô
Hoài thân mà lấy nhà nho lúc tàn
Nhà nho chữ nghĩa dở dang
Xui nguyên giục bị, làm đơn kiếm tiền
Nhà nho cái chữ đã hèn
Cái sức lại yếu, đua chen bằng gì?
Nhà nho tính khí kiêu kì
Phân tranh miếng thịt, suy bì miếng xôi
Chồng nho khổ lắm ai ơi
Biết không ra biết, ngu thời chẳng ngu!
Nhà tôi ba bốn miệng ăn
Hai cô chồng bỏ, ba thằng vợ chê
Chữ rằng “Ngư thủy nhứt đường”
Bao giờ cùng chiếu cùng giường mới an
Bấy lâu đáy bể mò kim,
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
Ai ngờ lại họp một nhà,
Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm!
(Truyện Kiều)
Khăn nhỏ, đuôi gà cao
Lưng đeo dải yếm đào
Quần lĩnh, áo the mới
Tay cầm nón quai thao
(Chùa Hương - Nguyễn Nhược Pháp)