Chiều chiều ra đứng bờ mương
Bên tình, bên hiếu, biết thương bên nào?
Chiều chiều ra đứng bờ mương
Dị bản
Chiều chiều ra đứng giữa đường
Bên tình, bên nghĩa, anh thương bên nào.
Chiều chiều ra đứng bờ mương
Bên tình, bên hiếu, biết thương bên nào?
Chiều chiều ra đứng giữa đường
Bên tình, bên nghĩa, anh thương bên nào.
Lạ lùng anh mới tới đây
Lạ thung lạ thổ, anh nay lạ nhà
Ba cô anh lạ cả ba
Bốn cô lạ bốn biết là quen ai?
Quen cô mụn áo vá vai
Bác mẹ khéo vá hay tài vá nên?
Nhác nom mụn vá có duyên
Hỏi rằng áo ấy ở miền đâu ra
Ở gần hay là ở xa
Cách tỉnh cách huyện hay là cách sông?
Xa xôi cách mấy cánh đồng
Để anh bỏ việc bỏ công đi tìm
Lạ lùng anh mới tới đây,
Lạ thung lạ thổ, anh nay lạ nàng.
Khen ai khéo cấy thẳng hàng
Ai đây để ý hỏi nàng có thương
Đôi ta đã trót lời thề,
Đã giao lời hẹn, ai về mặc ai.
Có chắc như lời, có hẳn như lời?
Con dao vàng chọc huyết, miệng khấn trời ta uống chung
Khi đi thì bóng đang dài
Bây giờ bóng đã nghe ai bóng tròn
Hỡi người yểu điệu đi qua
Trùng triềng mắt phượng cho ta bận lòng
Vì sương cho núi bạc đầu,
Vì tình em bạc nên sầu lòng anh
Đã nguyền hai chữ đồng tâm
Trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai
(Truyện Kiều)
Trong ca dao - dân ca, đạo cang thường thường dùng để chỉ tình cảm vợ chồng.
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Thành ngữ kẻ Hán người Hồ, cũng nói tắt là Hán Hồ, vì thế chỉ nỗi đau li biệt của đôi lứa yêu nhau.