Đứt tay một chút còn đau
Huống chi nhân ngãi lìa nhau sao đành
Đứt tay một chút còn đau
Dị bản
Đứt tay một chút chẳng đau
Xa em một chút như dao cắt lòng
Đứt tay một chút chẳng đau
Xa em một chút như dao cắt lòng
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Dao vàng cắt ruột máu rơi
Ruột đau chưa xót bằng lời em than
Cạn đồng thì uống nước khe
Hết người lịch sự thì ve người đần
Đi đâu mà chẳng biết ta
Ta ở Kẻ Láng vốn nhà trồng rau
Rau thơm rau húng rau mùi
Thìa là cải cúc đủ mùi hành hoa
Mồng tơi mướp đắng ớt cà
Bí đao đậu ván vốn nhà trồng nên
Anh giúp em đôi quang tám dẻ cho bền
Mượn người lịch sự gánh lên kinh kì
Gánh lên chợ Mới một khi
Mong cho đến chợ anh thì nghỉ chân!
Đi đâu mà chẳng biết ta
Ta ở xóm Láng vốn nhà trồng rau
Rau thơm rau húng rau mùi
Thìa là cải cúc đủ mùi hành hoa
Mồng tơi mướp đắng ớt cà
Bí đao đậu ván vốn nhà trồng nên
Giúp em đôi quang tám dẻ cho bền
Mượn người lịch sự gánh lên chợ trời
Gánh đi lòng những bồi hồi
Mong cho đến chợ còn ngồi nghỉ ngơi!
Một mình giã gạo giữa trời
Cám bay phảng phất thương người phương xa
Gió đưa trăng thì trăng đưa gió
Trăng lặn rồi gió biết đưa ai?
Gió đưa trăng thì trăng đưa gió
Quạt nọ đưa đèn, đèn biết đưa ai?
Mình về sao được mà về
Mặt trăng còn đó, lời thề còn đây
Anh về răng được mà về
Non nước lời thề để lại cho ai
Một sông dễ bắc mấy cầu
Thiếp là phận gái, biết hầu mấy nơi?
Sông sâu biết bắc mấy cầu
Thân em là gái biết hầu mấy nơi
Một tay hai trái khó bưng
Muốn bưng trái nọ thì đừng trái kia
Con cua không sợ mà sợ con còng
Con kia không sợ mà sợ gái hai lòng hại anh
Con cua anh không sợ mà anh sợ con còng
Đấng anh hùng anh không sợ mà anh sợ gái hai lòng hại anh
Con cua anh không sợ, anh sợ con còng
Kẻ tiểu nhân anh không sợ, sợ gái hai lòng hại anh
Con cua không sợ mà sợ con còng
Một đảng du côn không sợ, mà sợ bậu hai lòng phụ tôi.
Chưa chi họ đồn quẩn đồn quanh
Đồn em là vợ, đồn anh là chồng
Chờ anh, em gắng sức chờ
Chờ hồi mười bảy bây giờ ba mươi
Sống thì chẳng cho ăn nào
Chết thì cúng giỗ mâm cao cỗ đầy
Chết thì cơm nếp thịt gà
Sống thì xin bát nước cà không cho
Trực nhìn đầu non hoa nở
Cảm thương mụ vợ không con
Cớ mần răng khô héo hao mòn
Sợ e thác nhục, xương còn bọc da
Ra đường thấy vợ người ta
Mập mịa chắc chắn, vợ nhà khô khan
Đêm nằm tôi thở, tôi than
Cầu trời, khấn Phật cho nàng sinh thai
Bất kỳ con gái, con trai
Sanh đặng một chút hôm mai thỏa lòng
Vợ chồng tôi cui cút một mình
Không con có của, để dành ai ăn?
Vừa may sinh đặng một thằng …
Chim buồn tình chim bay về núi
Cá buồn tình cá lủi xuống sông
Anh buồn tình anh dạo chốn non bồng
Dạo miền sơn cước, xuống chốn ruộng đồng mới gặp em
Chim buồn chim bay về núi
Cá buồn cá chúi xuống sông
Người buồn ra ngõ đứng trông
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người
Con chim buồn, con chim bay về cội
Con cá buồn, con cá lội trong sông
Em buồn, em đứng em trông
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người
Chim buồn chim bay về núi
Cá buồn cá chúi xuống sông
Anh buồn thơ thẩn mé sông
Chờ khi thấy em, anh trong lòng mới vui
Làng Láng thuộc Thăng Long xưa là nơi nổi tiếng với nghề trồng rau húng lủi, gọi là húng Láng.