Chàng ơi đưa thiếp qua sông
Sau rồi thiếp sẽ trả công cho chàng
Chàng ơi đưa thiếp qua sông
Dị bản
Chàng ơi cho thiếp sang sông
Sau rồi thiếp sẽ trả công cho chàng
Chàng ơi đưa thiếp qua sông
Sau rồi thiếp sẽ trả công cho chàng
Chàng ơi cho thiếp sang sông
Sau rồi thiếp sẽ trả công cho chàng
Lặc lìa biển trải thảm xanh
Lô nhô sóng bạc trổ cành hoa tươi
Vườn hoa bướm lượn thảnh thơi
Gió đưa buồm trắng ra khơi chập chờn
Anh ơi anh ở lại nhà
Đừng đi ăn chực, người ta chê cười
Em ơi đừng thấy nhỏ mà khinh
Con thằn lằn bây lớn ôm cây cột đình tổ cha!
Người đại lượng đáng quý thay
Trọn đời hưởng phúc, trọn ngày yên tâm
Buồn rầu buồn nỉ buồn non
Buồn vì một nỗi kém con muộn chồng
Của đầy kho không biết lo cũng hết
Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng
(Truyện Kiều)
Tục gọi là vàm Ông Chưởng; cửa sông nầy rộng 8 tầm, sâu 8 thước ta. Trước cửa sông có cù lao nhỏ và nhân tên sông mà gọi tên cù lao ấy, ở cách phía tây đạo Đông Khẩu 90 dặm rưỡi. Sông chảy vào nam 60 dặm rưỡi đến hạ khẩu rồi hợp lưu với Hậu Giang. Bờ phía tây có sở thủ ngự Hùng Sai, bờ phía tây thượng khẩu có miếu thờ Khâm sai Chưởng cơ Lễ Thành hầu Nguyễn (Nguyễn Hữu Cảnh) vì dân ở đấy cho rằng ông có công dẹp yên Cao Miên, khai thác đất này, nên nhân dân nhớ công đức mà lập miếu thờ...
Một sân lầm cát đã đầy,
Gương lờ nước thủy mai gầy vóc sương.
(Truyện Kiều - Nguyễn Du)