Có răng thì lấy răng nhai
Không răng lại gặm chẳng sai miếng nào
Có răng thì lấy răng nhai
Dị bản
Có răng thì răng để nhai
Không răng lợi gậm không sai miếng nào.
Có răng thì lấy răng nhai
Không răng lại gặm chẳng sai miếng nào
Có răng thì răng để nhai
Không răng lợi gậm không sai miếng nào.
Ăn sau là đầu quét dọn
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Học trò đi mò con gái
Thầy ở nhà xách dái chạy theo
Được kiện mười bốn quan năm,
Thua kiện mười lăm quan chẵn
Tôi xa mình, cô bác đều thương
Trên trời vần vũ, ngọn dương xoay vần
Khi khóc dai ngồi dỗ
Khi ngứa ngáy ngồi xoa
Trông tháng trọn ngày qua
Trông từng li từng tí
Khi bữa ăn đương dở
Con tiểu giải lên mình
Ai nấy cũng đều kinh
Cha mẹ ngồi chịu vậy
Kể trong nhà đói khổ
Trời giá rét căm căm
Nơi ướt để mẹ nằm
Nơi khô xê con lại
Suốt đêm ngày mong mỏi
Con khôn lớn mai sau
Nghĩa khó nhọc bấy lâu
Công giữ gìn chăm sóc
Bữa ăn những đợi cùng chờ
Những thương cùng nhớ bao giờ cho nguôi
Dân gian có từ "hưởng sái" chính là từ chữ này.
Đêm đêm trong ánh trăng mờ
Gần xa rộn tiếng nhặt thưa giã bàng
(Trường ca Đồng Tháp Mười - Nguyễn Bính)
... Khốn nạn, con mụ tái mặt. Nó vội giơ phắt hai cánh tay lên trời. Thầy quản khoác súng vào vai, dần dần lần các túi áo.
Túi bên phải: một gói thuốc lào. Thầy chẳng nói gì, quẳng toạch xuống đất.
Túi bên trái: bốn đồng trinh.
- À, con này gớm thật, mày vẫn còn trinh à?
Chẳng biết cho là câu nói ý nhị hay nói hớ, thầy quản liếc mắt cười tủm, rồi lại nắn.
(Lập gioòng - Nguyễn Công Hoan)