Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Chồng người du kích sông Lô
Dị bản
Chồng người áo gấm sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Chồng người áo gấm sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Tối ăn khoai đi ngủ,
Sáng ăn củ đi làm
Tối ăn khoai đi ngủ,
Sáng ăn củ đi làm,
Trưa về ăn khoai lang uống nước
Ai qua quán Trắng phố Nhồi
Để thương để nhớ cho tôi thế này
Trèo lên cây khế nửa ngày
Ai làm chua xót lòng này khế ơi
Khế héo khế lại mọc chồi
Con dao lá trúc thìa vôi têm trầu
Từ ngày ta phải lòng nhau
Bỏ buôn bỏ bán bỏ giầu chợ phiên
Ai qua quán Trắng phố Nhồi
Để thương để nhớ cho tôi thế này
Trèo lên cây khế nửa ngày
Ai làm chua xót lòng mày khế ơi
Bây giờ tôi đứng tôi ngồi
Con dao lá trúc bình vôi têm trầu
Một thuyền một bến một dây
Ngọt bùi ta hưởng đắng cay chịu cùng
Trách ai cầm quạt che đèn
Không cho em thấy lạ quen em chào
Vô duyên lấy phải chồng già
Kêu chồng thì lỡ kêu cha bạn cười
Một người nhà bằng ba người mượn
Trời sinh con khỉ ở lùm
Chuyền qua chuyền lại rớt ùm xuống sông
Nói hươu nói vượn
Bất nhân như lính, bạc nghĩa như làng
Ba ngày Tết, bảy ngày xuân
Người vào chung gối loan phòng
Nàng ra tựa bóng đèn chong canh dài
(Truyện Kiều)