Trời còn khi nắng khi mưa
Ngày còn khi sớm khi trưa nữa người
Trời còn khi nắng khi mưa
Dị bản
Trời có khi nắng khi mưa
Người cũng khi sớm khi trưa thất thường
Trời còn khi nắng khi mưa
Ngày còn khi sớm khi trưa nữa người
Trời có khi nắng khi mưa
Người cũng khi sớm khi trưa thất thường
Đó nghèo, đây cũng phận nghèo,
Đôi ta như bọt với bèo thương nhau.
Xỏ dùi lỗ mũi
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Mẹ cha như chuối chín cây
Sao đấy chẳng liệu, cho đây liệu cùng
Nhất cao là núi Tản Viên
Nhất thanh, nhất lịch là tiên trên đời
Nhất cao là núi Tản Viên
Bình yên vạn sự là tiên trên đời
Ngủ đi cho mẹ đi mò
Tôm rang đầy chảo, cá kho đầy nồi.
Ngủ đi cho mẹ đi hôi,
Cá nấu đầy nồi, chị múc em ăn.
Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết
Thằng Tây ngồi nghĩ cũng tài
Sinh ra đèn máy thắp hoài năm canh
Thằng Tây ngồi nghĩ cũng sành
Sinh ra tàu điện chạy quanh phố phường
“La ga” thì ở Thụy Chương
Dây đồng cột sắt tìm đường kéo lên
Bồi bếp cho chí bồi bàn
Chạy tiền kí cược đi làm sơ vơ …
Ở đây gần miếu xa chùa
Không yêu, em cấy đạo bùa cho yêu
Tam tinh khoá sọ thì chừa
Đốm đuôi sát chủ thì đưa vô lò
Dao vàng cắt ruột máu rơi
Ruột đau chưa xót bằng lời em than
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
- Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.
(Thơ tình cuối mùa thu - Xuân Quỳnh)
Biết thân, thuở trước đi làm quách,
Chẳng kí, không thông, cũng cậu bồi!
(Than nghèo - Tú Xương)
Truyện Kiều có ảnh hưởng rất lớn đối với nền văn hóa nước ta. Đối đáp bằng những ngôn từ, lời lẽ trong truyện Kiều cũng đã trở thành một hình thức sinh hoạt văn hóa của một số cộng đồng người Việt như lẩy Kiều, trò Kiều, vịnh Kiều, tranh Kiều, bói Kiều... Một số tên nhân vật, địa danh và các chi tiết trong Truyện Kiều cũng đã đi vào cuộc sống: Sở Khanh, Tú Bà, Hoạn Thư, chết đứng như Từ Hải...