Bậu không bẻ lựu hái đào
Dị bản
Bậu nói với qua bậu không bẻ lựu hái đào
Lựu đâu bậu bọc, đào nào cầm tay?
Bậu nói với qua bậu không bẻ lựu hái đào
Lựu đâu bậu bọc, đào nào cầm tay?
Nậu nại dại lắm ai ơi
Trời nắng không núp, lại phơi ra đồng
Thân em như cây quế giữa rừng
Thơm tho ai biết, ngát lừng ai hay
Ở như cây quế trong rừng
Cay không ai biết, ngọt đừng ai hay
Anh đây là con nhà tử tế
Muốn ra vào làm rể, nên chăng?
Số em vất vả long đong,
Để anh thu xếp vào trong gia đình.
Khỏi bệnh trong người được yên
Trả hết công nợ khỏi phiền đến tâm
Thương nhau từ thuở méo trời
Bây giờ méo đất phải rời nhau ra
Lấy chồng cho đỡ nắng mưa
Chẳng ngờ chồng lại ngủ trưa đến giờ
Có làm thì mới có ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.
Vầng trăng vằng vặc giữa trời
Đinh ninh hai mặt một lời song song
(Truyện Kiều)
Chử đậu nhiên đậu cơ
Đậu tại phủ trung khấp
Bản tự đồng căn sinh
Tương tiễn hà thái cấp?
Phan Kế Bính dịch:
Cẳng đậu đun hạt đậu
Hạt đậu khóc hu hu
Cùng sinh từ một gốc
Thui nhau nỡ thế ru?