Anh đi đâu ba bữa anh về,
Buông câu nước đục chớ hề ở lâu
Anh đi đâu ba bữa anh về
Dị bản
Anh đi ba bữa anh về,
Rừng cao nước độc chớ hề ở lâu
Anh đi đâu ba bữa anh về,
Buông câu nước đục chớ hề ở lâu
Anh đi ba bữa anh về,
Rừng cao nước độc chớ hề ở lâu
Mình đành, cha mẹ chẳng đành
Cũng như gáo nước tưới hành không tươi
Chàng đi Vạn Hoạch chàng ơi
Con chàng bỏ lại, ai nuôi cho chàng?
Bước lên ba bước ngập ngừng
Thương nhau để dạ, nước mắt đừng như mưa
Thiếp xa chàng hái dâu quên giỏ
Chàng xa thiếp cắt cỏ quên liềm
Xuống sông gánh nước hũ chìm, gióng trôi
Về nhà than đứng thở ngồi
Đập bàn tay xuống chiếu: thôi rồi còn chi
Bộ nút vàng tra áo cổ y
Chàng mà xa thiếp tài chi không phiền
Lâu ngày mới gặp một lần
Chuyện chi em cứ phân trần với anh
Bờ quanh con nước chảy quanh
Thấy anh có nghĩa, ưng anh cho rồi
Ra về muôn nhớ ngàn thương
Thắp đèn chẳng cháy, nước mắt vương đầm đìa
Đèn thương ai đèn lại tắt đi
Nước mắt thương ai, nước mắt từ bi nước mắt sầu
Gặp nhau đây lỡ hỏi lỡ chào
Hai tay nghiêng nón, nước mắt trào như mưa
Trùng phùng dầu họa có khi
Thân này thôi có còn gì mà mong
(Truyện Kiều)
Lờ có nhiều loại: Loại đại dài từ 0,5 đến 1 m, gọi là “lờ bầu”, thả chỗ nước sâu như sông, hồ để bắt cá diếc, sảnh, dầy. Loại tiểu gọi là “lờ đồng”, thả nơi nước cạn như ao, đìa, ruộng bắt cá trê, rô, sặc, mương, nhét…
Kết tóc xe tơ có nghĩa là cưới nhau, thành vợ thành chồng.