Anh về, em nỏ dám đưa
Dị bản
Ra về em chẳng dám đưa
Hai hàng nước mắt như mưa tháng mười
Ra về em chẳng dám đưa
Hai hàng nước mắt như mưa tháng mười
Anh về thấy cảnh thêm buồn
Nhành mai ủ dột, vách tường nhện giăng
Đường về mỗi bước mỗi xa
Lá bay xào xạc, sương sa ngập ngừng
Bứt dây riêng sợ động rừng
Đắng cay cam chịu, xin đừng thở than
Mình về ta nắm lấy đuôi
Ta trói bốn cẳng, ta thui cho vàng!
Nửa về nửa muốn ở đây
Về thì nhớ bạn ở đây nhớ nhà
Anh về báo nghĩa sinh thành
Chừng nào bóng xế rủ mành sẽ hay
Em về lập quán bán nem
Có ai hỏi đến của em, em nhờ
Em về giục mẹ cùng cha
Chợ trưa dưa héo kẻo mà buồn thay
Em về giục mẹ cùng thầy
Cắm sào đợi nước biết ngày nào trong?