Gió nam non thổi lòn hang dế
Em ở trọn niềm có ế anh thương
Gió nam non thổi lòn hang dế
Dị bản
Gió nam non thổi lòn hang dế
Con bạn xa rồi để nhớ để thương
Gió nam non thổi lòn hang dế
Em ở trọn niềm có ế anh thương
Gió nam non thổi lòn hang dế
Con bạn xa rồi để nhớ để thương
Nhớ chàng lắm lắm chàng ơi
Nhớ lời chàng nói nhớ nơi chàng về
Nhớ khi chỉ núi giao thề
Nhớ từ trú quán, nhớ về quê hương
Đêm nằm những nhớ cùng thương
Nói sao cho xiết mọi đường ái ân
Vì ai cho thiếp võ vàng
Vì chàng, tư lự hoa tàn nhị rơi
Cực lòng thiếp lắm chàng ơi
Biết rằng lên ngược xuống xuôi đàng nào?
Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Đêm quên giấc ngủ, ngày mơ tiếng cười
Thương thương, nhớ nhớ, sầu sầu
Một ngày ba bận ra cầu đứng trông
Thấy người nam, bắc, tây, đông
Thấy người thiên hạ mà không thấy chàng
Ra về anh đứng cửa chùa
Như chuốc lấy nhớ như mua lấy sầu
Trông em chẳng thấy em đâu
Thấy cô sư bác thêm sầu tương tư
Cầm lược lại nhớ đến gương
Cầm khăn nhớ túi, nằm giường nhớ nhau
Cầm lược thì nhớ đến gương
Nằm chăn nhớ chiếu, nằm giường nhớ nhau
Cầm lược thì nhớ tới gương,
Cầm khăn nhớ túi, đi đường nhớ nhau
Quạ kêu nam đáo nữ phòng
Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương
Chỉ điều ai khéo vấn vương
Mỗi người mỗi xứ mà thương nhau đời.
Ước sao ăn ở một nhà
Ra vào đụng chạm, kẻo mà nhớ thương.
Theo tôn ti trật tự ngày xưa, ngồi phản phải xét ngôi thứ, chứ không phải ai muốn ngồi phản nào cũng được. Bậc trưởng thượng thường ngồi giữa phản, vai vế thấp hơn ngồi ở mé bên. Tương tự, chỉ có bậc trưởng thượng mới được ngồi phản giữa, đặt ngay chính giữa nhà. Vai vế thấp hơn phải ngồi phản chái đặt ở gian chái tây hướng ra vườn.
Thuốc lào thường được đóng thành bánh để lưu trữ, gọi là bánh thuốc lào.
Nam đáo nữ phòng nam tất đãng
Nữ đáo nam phòng nữ tất dâm
(Con trai đến phòng của con gái thì là người phóng đãng, không đứng đắn
Con gái đến phòng của con trai thì là người dâm dật).
Đây là một trong những lễ giáo khắc nghiệt thời phong kiến.