Cơm nước đã ngơi
Xin anh ngồi chơi
Đôi dân cách trở
Đường cái xa xôi
Chẳng đâu hơn nữa, anh ơi!
Cơm nước đã ngơi
Xin chị ngồi chơi
Để em cổ lệ
Xin chị đừng nệ
Đường cái xa xôi
Chẳng đâu hơn nữa, chị ơi!
Em lên rừng
Em bứt quả bứa chua
Em xuống khe
Em bắt cái ốc lặn, cùng cái ốc lội
Em tra vào giỏ
Em bỏ vào thời
Em “vê nó màng”
Em mang nó về
Em thả vào nồi
Em bẵng nó lên
Nó sôi sùng sục
Nó sủi sình sịch
Em đổ nó ra
Em xóc chí cha
Là cha chí chát
Em xơi lên bát
Em múc lên loa
Em mút chí cha
Là cha chí chút
Chì chà là chà chì chụt
Canh ốc thì ngọt
Canh bứa chua loè.
Ai về xóm Mỹ mà coi
Bắc niêu lên bếp xách oi ra đồng
Đất nghèo chạy bữa ăn đong
Mà câu hát ghẹo thì không mô bằng
Chẳng hát em nể anh đây
Hát ra xấu tiếng em đây thẹn thùng
Đều hát là đều hát chung
Xin anh đừng có quản
Trước là nể chúng nể bạn
Sau nể anh em nhà
Em với anh như bướm gặp hoa
Bà già tuổi tám mươi hai
Ngồi trong quan tài hát ghẹo ông sư