Ấy ai dắt mối tơ mành
Dị bản
Ấy ai cắt mối tơ mành
Cho thuyền quên bến cho anh quên nàng
Ấy ai cắt mối tơ mành
Cho thuyền quên bến cho anh quên nàng
Ở đây sơn thủy hữu tình
Có thuyền có bến có mình có ta
Ở đây sơn thủy bao la
Có thuyền có bến có ta có mình
Một ngày dựa mạn thuyền rồng
Còn hơn chín kiếp ở trong thuyền chài
Thuyền ai mà đậu giữa dòng
Tuy ngoài ván tốt, trong lòng ván hư
Chèo ghe ra biển lênh đênh
Sóng gió dập dềnh, toan liệu khó toan
Chèo ghe vượt sóng qua sông
Đạo nghĩa vợ chồng nặng lắm ai ơi!
Ai mà ở lỗi lời nguyền
Xuống ghe ghe úp, xuống thuyền thuyền trôi
Chén son để cạnh mạn thuyền
Chén son chưa cạn, lời nguyền chưa phai
Em thương nhớ ai
Nhớ ai ra đứng đầu cầu?
Lược thưa biếng chải, gương tàu biếng soi
Cái sập đá huê bỏ vắng không ai ngồi
Buồng hương bỏ vắng, mướn người quay tơ
Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Đêm khuya thức ngủ, ngày thưa tiếng cười? …
Nào khi anh dỗ chẳng nghe
Bây giờ xách nón chèo ghe đi tìm!
Chèo ghe xuống biển bắt cua
Bắt cua cua kẹp, bắt rùa rùa bơi
Rủ nhau xuống biển bắt cua
Bắt cua cua kẹp, bắt rùa rùa bơi
Rắn đi hết nhớt còn dằm
Người thương đi mất, chỗ nằm còn đây
Ghe lui khỏi bến còn dằm
Người thương đâu vắng, chỗ nằm còn đây?
Cho hay là thói hữu tình
Đố ai dứt mối tơ mành cho xong
(Truyện Kiều)
Chầu rày đã có trăng non
Để anh lên xuống có con em bồng
(Hát bài chòi)