Tiếc nồi cơm trắng để ôi
Tiếc con người lịch mà soi gương mờ.
Tiếc nồi cơm trắng để ôi
Dị bản
Tiếc nồi cơm trắng mà khê
Tiếc con người lịch mà về tay ai
Tiếc nồi cơm trắng để ôi
Tiếc con người lịch mà soi gương mờ.
Tiếc nồi cơm trắng mà khê
Tiếc con người lịch mà về tay ai
Cau non trầu lộc mỉa mai
Da trắng tóc dài, đẹp với ai đây?
Hỡi cô yếm trắng lòa lòa
Sao cô không bảo mẹ già nhuộm thâm?
Hay là ta hãy làm thân
Ðể anh nhuộm hộ thấm nhuần công anh!
Hỡi cô yếm trắng lòa lòa
Sao cô không bảo mẹ già nhuộm thâm?
Ước gì anh được ở gần
Để anh nhuộm hộ, thấm nhuần lòng anh
Ai về nhắn chị hàng cau
Giặt buồm, dấp nước, giữ màu cho tươi.
Ông già tôi chẳng lấy ông đâu
Ông đừng cạo mặt nhổ râu tốn tiền.
Anh như trái bưởi trái bòng
Ngoài da xanh lét, trong lòng chua le.
Học trò ba chữ lem nhem
Thấy gái mà thèm, bỏ chữ trôi sông
Làm trai cho đáng sức trai
Khom lưng chống gối gánh hai hạt vừng
Cây cao bóng mát không ngồi
Anh ra giữa nắng trách trời không râm
Nước đường mà đựng chậu thau
Cái mâm chữ triện đựng rau thài lài
Tiếc thay da trắng tóc dài
Bác mẹ gả bán cho người đần ngu.
Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu nặng mình.
Cha đời cái áo rách này
Mất chúng, mất bạn vì mày áo ơi!
Nu na nu nống
Đánh trống phất cờ
Mở hội thi đua
Chân ai sạch sẽ
Gót đỏ hồng hào
Không bẩn tí nào
Được vào đánh trống
Vì mây nên núi lên trời
Vì cơn gió thổi, hoa cười với trăng
Vì chuôm cho cá bén đăng
Vì tình nên phải đi trăng về mờ
Vì mây cho núi lên trời
Vì cơn gió thổi, hoa cười với trăng
Vì sương cho núi bạc đầu
Vì cơn gió mạnh cho rầu rĩ hoa
Vì mây cho núi lên cao
Mây còn mờ mịt, núi nhòa mờ xanh
Vì sương nên núi bạc đầu
Biển lay bởi gió, hoa sầu bởi mưa