Không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ đước bần thiếu chi
Không thương em hổng có cần
Dị bản
Thương không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ ổi bần thiếu chi
Thương không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ ổi bần thiếu chi
Cây bần ơi hỡi cây bần
Lá xanh bông trắng, lại gần không thơm
Chuột kêu rúc rích trong rương
Anh đi cho khéo, kẻo đụng giường má hay
Má hay má hỏi đi đâu
Con đi bắt chuột cho mèo con ăn
Ở đời chẳng biết sợ ai
Sợ thằng say rượu nói dai tối ngày
Vì chồng nên phải gắng công
Nào ai xương sắt da đồng chi đây.
Anh trông thân thể em nay
Ăn cắp khỏe chạy, ăn mày khỏe kêu
Rượu cúc nhắn đem, hàng biếng quẩy,
Trà sen mượn hỏi, giá còn kiêu
(Cảm Tết - Tú Xương)
Truyện Kiều có ảnh hưởng rất lớn đối với nền văn hóa nước ta. Đối đáp bằng những ngôn từ, lời lẽ trong truyện Kiều cũng đã trở thành một hình thức sinh hoạt văn hóa của một số cộng đồng người Việt như lẩy Kiều, trò Kiều, vịnh Kiều, tranh Kiều, bói Kiều... Một số tên nhân vật, địa danh và các chi tiết trong Truyện Kiều cũng đã đi vào cuộc sống: Sở Khanh, Tú Bà, Hoạn Thư, chết đứng như Từ Hải...