Nghèo giữa thị thành không người hỏi
Giàu tại rừng sâu lắm kẻ tìm
Nghèo giữa thị thành không người hỏi
Dị bản
Khó giữa chợ không ai màng tới
Giàu rừng sâu nhiều kẻ vãng lai
Nghèo giữa thị thành không người hỏi
Giàu tại rừng sâu lắm kẻ tìm
Khó giữa chợ không ai màng tới
Giàu rừng sâu nhiều kẻ vãng lai
Anh ra về, em khóc đãi đưa anh
Nợ duyên duyên nợ không thành thì thôi
Khi vui thì miệng lép bép
Khi buồn con ruồi đậu bên mép không hay
Ngó lên trời chớp mưa nguồn
Bao nhiêu vui về bạn, bao nhiêu buồn về ta
Hoàng Sa trời bể mênh mông
Người đi thì có mà không thấy về
Hoàng Sa mây nước bốn bề
Tháng hai khao lề thế lính Hoàng Sa
Hồi nào mưa gió bão bùng
Có manh chiếu rách nằm cùng với em
Bây giờ có chả có nem
Có chút tương ớt lại thèm thịt quay
Muốn giàu thì buôn bè
Muốn què thì tập vật
Thương người người lại thương ta
Ghét người người lại hoá ra ghét mình
Hà tiện mới có
Phũ như chó mới giàu
Khôn nên quan, gian nên giàu
Từ này cũng được phát âm thành dùa.
Lộc Trĩ cách trấn về phía tây 43 dặm. Cây cối lửng lơ lưng núi, ngọn núi nhọn đứng chọc trời cao, vượt qua đất bằng mà gối đầu bờ biển. Suối ngọt, đất tốt, nhà cửa nhân dân ở vây quanh dưới bóng núi. Trong 10 cảnh đẹp của Hà Tiên thì Lộc Trĩ thôn cư (xóm quê Mũi Nai) là một cảnh vậy.
Xem truyện ngắn Hòn Cổ Tron của nhà văn Sơn Nam.
Bấy lâu đáy bể mò kim,
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
Ai ngờ lại họp một nhà,
Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm!
(Truyện Kiều)