Chiều chiều ra đứng bờ mương
Bên tình, bên hiếu, biết thương bên nào?
Chiều chiều ra đứng bờ mương
Dị bản
Chiều chiều ra đứng giữa đường
Bên tình, bên nghĩa, anh thương bên nào.
Chiều chiều ra đứng bờ mương
Bên tình, bên hiếu, biết thương bên nào?
Chiều chiều ra đứng giữa đường
Bên tình, bên nghĩa, anh thương bên nào.
Chồng chị chị để trên bàn
Phòng khi đi chợ mua màn về che
Thân em như cái chổi để đầu hè
Phòng khi mưa gió đi về chùi chân
Bạc tình chi lắm ai ơi
Lên non cao trở mặt, xuống dốc dài quay lưng
Thương nhau cắt tóc mà thề
Khó nghèo cũng chịu, chớ hề bỏ nhau
Gió mưa là bệnh của trời
Ruộng khô nước cạn tại người không lo
Căn duyên chăng đó hỡi trời
Gió nam phảng phất mát rồi lại không
Ngó ra ngoài biển láng lai
Em xa anh cách, lòng ai không buồn?
Lênh đênh kẻ biển người nguồn,
Em xa, anh cách không cuồng cũng điên
Vui chung rồi lại buồn riêng,
Hay vầy lúc trước gá duyên làm gì!
Vợ con anh anh còn để đó
Huống chi em ngọn cỏ phất phơ
Nhớ ai con mắt lim dim
Chân đi thất thểu như chim tha mồi
Nhớ ai hết đứng lại ngồi
Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân.
Truyện Kiều có ảnh hưởng rất lớn đối với nền văn hóa nước ta. Đối đáp bằng những ngôn từ, lời lẽ trong truyện Kiều cũng đã trở thành một hình thức sinh hoạt văn hóa của một số cộng đồng người Việt như lẩy Kiều, trò Kiều, vịnh Kiều, tranh Kiều, bói Kiều... Một số tên nhân vật, địa danh và các chi tiết trong Truyện Kiều cũng đã đi vào cuộc sống: Sở Khanh, Tú Bà, Hoạn Thư, chết đứng như Từ Hải...