Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã rời nhau ra
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Dị bản
Gặp nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan cối gạo đã rời nhau ra.Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã chia đôi ngả đường
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã rời nhau ra
Gặp nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan cối gạo đã rời nhau ra.
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã chia đôi ngả đường
Dù ai nói ngược nói xuôi
Ta đây vẫn giữ đạo trời khăng khăng.
Ngon như cháo chó
Thân anh ba mươi mốt tuổi đầu
Vợ anh chưa có
Đêm nằm vò võ
Một xó giường không
Có cực hay không?
Có thảm hay không?
Người năm bảy vợ, người không vợ nào
Năm xưa anh bảo đợi chờ
Năm nay anh lại hững hờ với em
Tìm vàng tìm bạc còn ra
Em ơi tìm mẹ tìm cha khó tìm
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Già thì già tóc già tai
Già răng già lợi, đồ chơi không già
Trai con một thì lấy
Gái con một thì đừng
"Nào ta biết đâu một người như thầy quản đây mà lại có những sở thích cao quý như vậy. Thiếu chút nữa, ta phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ." (Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân)
Nguyên văn hai câu đầu là:
Một mai ai đứng minh tinh
Ai phò giá triệu, ai nghinh quan tài?
Minh tinh, trong Nam còn gọi là tấm triệu, là dải lụa dài ghi tên họ, tuổi tác, chức tước, ngày từ trần, v.v… của người chết, treo trên một cái giàn nhỏ có đòn khiêng, thường gọi là cái giá triệu, để khiêng đi trước quan tài khi đưa đám tang. Vậy đứng minh tinh là có tên trên tấm minh tinh, nghĩa là đã chết. Nghinh (nghênh) là đón rước. Nghinh quan tài là bưng cái bát hương đi thụt lùi phía trước quan tài để dẫn đường. Còn phò giá triệu là chống gậy tang đi bên cái giá triệu để hộ tống. Nghinh quan tài và phò giá triệu thường là bổn phận của con trai trưởng (hoặc con trai) và của cháu đích tôn (hoặc cháu nội trai). Vậy "đứng bên kinh" và "rinh quan tài" chỉ là do tam sao thất bản mà ra. Theo chúng tôi, bài này vốn chỉ có hai câu đầu và đây là lời của người vợ không sanh nở nói với chồng [...]
Chầu rày đã có trăng non
Để anh lên xuống có con em bồng
(Hát bài chòi)