Phải duyên thì bám như keo
Trái duyên, trái kiếp như kèo đục vênh
Phải duyên thì bám như keo
Dị bản
Phải duyên thì bám như keo
Trái duyên chổng chểnh như kèo đục vênhPhải duyên thì dính như keo,
Trái duyên đuểnh đoảng như kèo đục vênh
Phải duyên thì bám như keo
Trái duyên chổng chểnh như kèo đục vênh
Phải duyên thì dính như keo,
Trái duyên đuểnh đoảng như kèo đục vênh
Sông sâu mà biển cũng sâu
Muốn ăn cá lớn, rong câu cho dài
– Ai lên đón gió hỏi mây,
Có khuôn đúc trẻ cho đây mượn cùng?
– Anh kia ăn nói lạ lùng,
Khuôn ai nấy đúc, mượn cùng ai cho.
Ai về Văn Tập mà coi,
Mồm thì thổi lửa tay lôi rành rành
Lấy vợ kiêng tuổi đàn bà
Làm nhà kiêng tuổi đàn ông
Yêu nhau chẳng lo giàu nghèo
Một manh áo rách, bạc đầu vẫn duyên
Tham tiền tham bạc thì giàu
Chớ tham gánh nặng mà đau xương mình
Bứt dây mà nối cho dài
Nối từ ngoài ngõ, nối dài đến đây
Ơi người ngồi nép bóng cây
Đi tìm nhân ngãi vô đây mà tìm
Bứt dây mà nối cho dài
Nối từ ngoài ngõ, nối lài vô đây
Hỡi người núp bóng cội cây
Muốn tìm nhân ngãi vô đây mà tìm
Muốn giàu thì buôn bè
Muốn què thì tập vật
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Vào các năm Nhâm Thìn (1952), Giáp Thìn (1964), Bính Thìn (1976) cũng xảy ra những trận lụt lớn.
Trong thời Pháp thuộc, kí lục chỉ người làm nghề ghi chép sổ sách trong các sở, còn gọi là thầy kí.