Chẳng ưa thì dưa có ròi
Dị bản
Chẳng ưa thì dưa hóa giòi
Chẳng ưa thì dưa hóa giòi
Thằng Tây mặt trắng như vôi
Trắng răng mũi lõ đuổi tôi thế này.
Lá rụng về cội.
Thương người người lại thương ta
Ghét người người lại hoá ra ghét mình
Bước chân vào ngõ tre làng
Lòng buồn nặng trĩu nghe nàng ru con
Bước lên thềm đá rêu mòn
Lòng buồn nặng trĩu nghe buồn võng đưa
Đi việc làng giữ lấy họ
Đi việc họ giữ lấy anh em
Cốc, cốc, cốc
Con vỏi con voi
Hò nhau như rệt
To mấy cũng liệt
Bạo mấy cũng chùn
Dao búa đòn càn
Lưới bền nỏ chắc
Chạc mi ông trặc
Ngà mi thì văng …
Điều lành khó nhớ
Điều dở khó quên
Ba má em không tham nơi nồi đồng thịt xắt
Mà chịu nơi cơm hẩm, nồi đất, muối rang
Một mai có thất cơ lỡ vận, thì thế gian khỏi chê cười
Tóc vắn còn có khi dài
Mấy đời mặt rỗ mà mài cho ra
Mua trâu xem vó
Mua chó xem chân
Tiền chủ hậu khách
Ở một số vùng, nỏ cũng được gọi là ná (lưu ý phân biệt với cái ná bắn đạn sỏi).