Phận đàn em ăn thèm vác nặng
Phận đàn em ăn thèm vác nặng
Dị bản
Làm em ăn thèm vác nặng
Phận đàn em ăn thèm vác nặng
Làm em ăn thèm vác nặng
Giàu đổi bạn, sang đổi vợ
Cơm không ớt như quật thớt vào mặt
Lúc nghèo thì chẳng ai màng
Làm nên quan cả chán vàn người yêu
Mưa sa giọt nhỏ giọt ngừng
Tuổi em còn nhỏ chưa từng nhớ thương
Bến em có gốc dừa tơ
Đêm trăng em đứng, em chờ đợi ai
Miệng còn hơi sữa
Chưa biết trở đũa mà tài khôn
– Chàng ơi buông áo em ra
Để em đi chợ kẻo hoa em tàn
– Hoa tàn thì mặc hoa tàn
Mấy thuở gặp nàng, nàng biểu buông ra
Thôi thôi buông áo em ra
Để em đi bán kẻo hoa em tàn
Ai làm cho nước chảy xuôi
Cho thuyền xuôi ngược cho người nhớ nhau
Gió đẩy đưa phơ phất ngọn cờ
Anh đây lỡ vận lại chờ duyên em
Kèm thơ nước mắt nhỏ len
Tương tư sầu muộn vì em có chồng
Buôn may bán đắt
Con đi mười mấy năm trời,
Một thân, một bóng, nửa đời gió sương.
Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương,
Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi!
Thầy mẹ ơi, thầy mẹ ơi,
Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư!
(Thư gửi thầy mẹ - Nguyễn Bính)