Ra đường em mải nhìn anh
Để chân em vấp đổ thành nhà vua
Ra đường em mải nhìn anh
Dị bản
Ra đường mải mắt trông anh
Nên chân em đá đổ thành nhà vua
Ra đường em mải nhìn anh
Để chân em vấp đổ thành nhà vua
Ra đường mải mắt trông anh
Nên chân em đá đổ thành nhà vua
Trăng kia còn có đêm rằm,
Thấu chăng kiếp thợ tối tăm một đời
Mình ơi tôi thương mình quá đi mình
Chẳng gần nhau một phút lửa tình thiêu gan
Giếng làng vẫn mạch nước trong
Mặc ai phụ bạc đèo bòng với ai
Ăn cây nào rào cây ấy
Muốn giàu thì buôn bè
Muốn què thì tập vật
Ăn thật làm dối
Đẹp lắm anh ơi! Con sông Ngàn Phố
Sáng cả đôi bờ hoa bưởi trắng phau
Nay mai những chuyến đò xuôi ngược
Bưởi quê mình rời bến nối đuôi nhau...
(Mùa hoa bưởi - Tô Hùng)
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."
Êm đềm trướng rủ màn che
Tường đông ong bướm đi về mặc ai
(Truyện Kiều)