Rủ nhau đi đánh bài chòi
Dị bản
Rủ nhau đi đánh bài chòi
Ở nhà con khóc nó lòi rún ra
Rủ nhau đi đánh bài chòi
Ở nhà con khóc nó lòi rún ra
Vườn xuân im ỉm còn gài
Em mọng khiến bẻ cho ai một cành
Đã yêu anh bẻ cả cho anh
Giấu cha giấu mẹ rằng cành hoa rơi
Người biết lí một tí cũng xong
– Thương anh thì cũng muốn thương
Sợ truông cát nóng, sợ đường đá dăm
– Cát nóng anh cõng em đi
Đá dăm anh lặt, can gì em lo.
Vách thành cao lắm, khó dòm
Nhớ em, anh khóc đỏ lòm con ngươi
Xứ mù thằng chột làm vua
Giường đông thiếp bắc sẵn sàng,
Buồng tây mở khóa đợi chàng nam nhi
Nói cạnh nói khóe
Khen rằng nếp dẻo hơn xôi
Không tin nấu thử một nồi mà ăn
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."
Trông chừng thấy một văn nhân,
Lỏng buông tay khấu bước lần dặm băng.
(Truyện Kiều)