Tưởng rằng chị ngã em nâng
Ai ngờ chị ngã, em bưng miệng cười
Tưởng rằng chị ngã em nâng
Dị bản
Em ngã thì chị phải nâng
Đến khi chị ngã, em bưng miệng cười
Tưởng rằng chị ngã em nâng
Ai ngờ chị ngã, em bưng miệng cười
Em ngã thì chị phải nâng
Đến khi chị ngã, em bưng miệng cười
Buồn riêng rồi lại tủi thầm,
Hai tay áo vải ướt đầm cả hai.
Gần chùa phong cảnh mọi đàng
Ở gần thợ nhuộm vẻ vang mọi màu
Đò dọc phải tránh đò ngang
Ngụ cư ăn hiếp trai làng, lạ thay.
Sớm mai mây biển mọc rà
Xuân thu là mấy bạn nói ra cho tường
Hay là ẩn cội chờ sương
Hay là hoa nở tứ phương nhọc nhằn.
Sao sao bạn nói cho rành
Trao câu ân nghĩa để dành tới lui.
Cây đa trốc gốc, thợ mộc đương cưa
Anh với em bề ngang cũng xứng, bề đứng cũng vừa
Bởi tại cha với mẹ kén lừa sui gia
Chết nơi biển rộng sông sâu
Ai đâu lại chết vũng trâu ven làng
Bể Đông có lúc vơi đầy
Mối thù đế quốc có ngày nào quên
Những cô hàng xén răng đen
Cười như mùa thu tỏa nắng
(Bên kia sông Đuống - Hoàng Cầm)