Tôi xa mình ông trời nắng tôi nói mưa
Canh ba tôi nói sáng, giữa trưa tôi nói chiều
Tôi xa mình ông trời nắng tôi nói mưa
Dị bản
Xa mình trời nắng nói mưa
Canh ba nói sáng, xế trưa nói chiều
Xa mình trời nắng nói mưa
Canh ba nói sáng, xế trưa nói chiều
Ăn cây nào rào cây ấy
Rào ngăn cổng đóng làm chi
Yêu nhau sao bít đường đi lối về?
Chồng gì anh, vợ gì tôi
Chẳng qua là cái nợ đời chi đây
Mỗi người một nợ cầm tay
Kẻ xưa nợ vợ, người nay nợ chồng
Mỗi người một nợ cầm tay
Đời xưa nợ vợ, đời nay nợ chồng
Số giàu mang đến bờ hè
Số nghèo con mắt toét loe vẫn nghèo
Đại giang là của Đông Giàng,
Tiểu giang là của riêng làng Lai Hạ
Em về giục mẹ cùng cha
Chợ trưa dưa héo kẻo mà buồn thay
Em về giục mẹ cùng thầy
Cắm sào đợi nước biết ngày nào trong?
Con mẹ có thương mẹ đâu
Để cho chàng rể nàng dâu thương cùng.
Châu Giang là phân lưu cũ của sông Hồng, nối với sông Hồng bằng hai cửa: cửa Yên Lệnh-Mạc (Duy Tiên- Lý Nhân) và cửa Hữu Bị, xã Nhân Hậu (Lý Nhân).