Thương chồng, phải khóc mụ gia
Dị bản
Thương chồng mà khắc mụ gia
Gẫm tôi với mụ có bà con chi
Thương chồng mà khắc mụ gia
Gẫm tôi với mụ có bà con chi
Nở mày nở mặt
Ngựa quen đường cũ
Anh qua bờ giếng, anh lượn bờ ao,
Nước thì không khát, khát khao duyên nàng
Rúm ró như chó khiếp pháo
Dầu ai bảo đợi bảo chờ
Thì em nói dối con thơ em về
Đất này là đất cụ Đề,
Tây lên bỏ xác, Tây về tan xương
Con đi mười mấy năm trời,
Một thân, một bóng, nửa đời gió sương.
Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương,
Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi!
Thầy mẹ ơi, thầy mẹ ơi,
Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư!
(Thư gửi thầy mẹ - Nguyễn Bính)
Đề Thám (hình trong bộ sưu tập của ông Guy Lacombe)