Thôi đừng khóc ó khó coi
Nước mắt cá sấu gạt người tình chung.
Thôi đừng khóc ó khó coi
Dị bản
Thôi đừng khóc ré hổ ngươi
Làm trai chớ để ai cười tình si
Thôi đừng khóc ré hổ ngươi
Làm trai chớ để ai cười tình si
Chớ thấy duyên muộn mà phiền
Tuy rằng duyên muộn, có tiên đợi chờ
Sư kia còn trẻ hay già
Cho ta tu với, kiếm và chút con
Em nằm võng rách còng queo
Bá hộ tới nói chê nghèo không ưng
Đói chớ ăn thóc giống
Túng chớ bán lợn mẹ
Tội vịt chưa qua,
Tội gà đã tới
Xứ Thủ Đức năm canh thức đủ
Kẻ cơ thần trở lại Cần Thơ
Tương tư hồn mộng dật dờ,
Đành nào em nỡ buông lờ quên nơm
Ăn cơm có cá với canh
Ăn vô mát bụng như anh gặp nàng.
Bữa ăn có cá cùng canh,
Anh chưa mát dạ bằng anh thấy nàng.
Hiện nay Đà Nẵng là một thành phố hiện đại, trong lành, có tiềm năng du lịch rất lớn, và được xem là thành phố đáng sống nhất Việt Nam.
Kết cấu của lọng thường bao gồm một khung bằng tre nứa, có thể giương lên, xếp lại dễ dàng. Mặt trên lọng lợp bằng giấy phết sơn ta để chống thấm nước. Lọng còn thường được trang trí nhiều màu sắc và họa tiết tùy theo địa vị của người sử dụng.
Lờ có nhiều loại: Loại đại dài từ 0,5 đến 1 m, gọi là “lờ bầu”, thả chỗ nước sâu như sông, hồ để bắt cá diếc, sảnh, dầy. Loại tiểu gọi là “lờ đồng”, thả nơi nước cạn như ao, đìa, ruộng bắt cá trê, rô, sặc, mương, nhét…