Mẹ cho bú mớm nâng niu
Tội Trời thì chịu, chẳng yêu bằng chồng
Mẹ cho bú mớm nâng niu
Dị bản
Mẹ cha bú mớm nâng niu
Tội Trời đành chịu, không yêu bằng chồng
Mẹ cha bú mớm nâng niu
Tội Trời đành chịu, không yêu bằng chồng
Con gái là con người ta,
Con dâu mới thật mẹ cha mua về.
Của rẻ thật là của ôi,
Cưới phải dâu dại khổ tôi trăm đường
Mẹ anh lội bụi lội bờ
Sao anh áo lụa quần tơ ngày ngày
Mẹ anh bụng đói thân gầy
Sao anh vui thú mâm đầy cỗ cao
Mẹ anh như tép lao xao
Sao anh lấp lánh như sao trên trời
Mẹ anh quần quật một đời
Sao anh ngoảnh mặt anh cười cợt hoa
Phải chi bền chí câu cua,
Dù ai câu chạch, câu rùa mặc ai
Cá không ăn câu, chê rằng cá dại
Cá mắc mồi rồi, bảo tại tham ăn
Thế gian còn mặt mũi nào
Đã nhổ lại liếm, làm sao cho đành!
Năng mưa năng tốt lúa đường
Năng đi năng lại xem thường xem khinh
Tằm sao tằm chẳng ăn dâu
Tằm đòi ăn lúa, ăn rau, ăn cà?
Con tằm nó ăn lá dâu
Có khi ăn mất cả trâu lẫn bò
Văn hay chẳng luận đọc dài
Vừa mở đầu bài đã biết văn hay
Theo học giả An Chi, nạ là một từ Việt gốc Hán bắt nguồn ở một từ ghi bằng chữ 女 mà âm Hán Việt chính thống hiện đại là "nữ" còn âm xưa chính là "nạ," có nghĩa là "đàn bà," "mẹ"... còn dòng là một từ Việt gốc Hán, bắt nguồn ở một từ ghi bằng chữ 庸 mà âm Hán Việt chính thống hiện đại là "dung" còn âm xưa chính là "dòng," có nghĩa gốc là hèn mọn, tầm thường, yếu kém, mệt mỏi... rồi mới có nghĩa phái sinh là không còn nhanh nhẹn, gọn gàng vì đã luống tuổi, nhất là đối với những người đã có nhiều con.
Phận hồng nhan có mong manh
Nửa chừng xuân thoắt gãy cành thiên hương
(Truyện Kiều)