Thân em như ớt chín cây
Càng tươi ngoài vỏ, càng cay trong lòng
Thân em như ớt chín cây
Dị bản
Em như ớt chín trên cây
Tuy tươi ngoài vỏ, nhưng cay trong lòng
Thân em như ớt chín cây
Càng tươi ngoài vỏ, càng cay trong lòng
Em như ớt chín trên cây
Tuy tươi ngoài vỏ, nhưng cay trong lòng
Thân em mười sáu tuổi đầu
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người
Nói ra sợ chị em cười
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay
Tối về đã mấy năm nay
Buồn riêng thì có, vui rày thì không
Ngày thời vất vả ngoài đồng
Tối về thời lại nằm không một mình
Có đêm thức suốt năm canh
Rau heo, cháo chó, loanh quanh đủ trò
Người ta rượu sớm trà trưa
Thân em đi sớm về trưa cả đời
Lạy trời ứng nghiệm một lời
Cho em gặp được một người em thương!
Nàng dâu khôn lanh, nấu canh cho ngọt
Canh sôi hớt bọt, thêm ớt rắc tiêu
Mẹ chồng cay đắng đủ điều
Mẹ ghét cứ ghét, chồng chiều cũng vui
Chồng chị chị để trên bàn
Phòng khi đi chợ mua màn về che
Thân em như cái chổi để đầu hè
Phòng khi mưa gió đi về chùi chân
Ruộng ai thì nấy đắp bờ
Duyên ai nấy gặp, đừng chờ uổng công
Khi say một chén cũng say
Khi nên tình nghĩa một ngày cũng nên
Bà già đeo bị hạt tiêu
Sống bao nhiêu tuổi nhiều điều đắng cay
Nước non lận đận một mình
Thân cò lên thác xuống ghềnh bấy nay
Ai làm cho bể kia đầy
Cho ao kia cạn, cho gầy cò con?
Nước non lận đận một mình
Thương em lên thác xuống ghềnh bấy nay
Ai làm cho bể kia đầy
Cho sông kia cạn, đọa đày thân em.
Chớ lo rằng muộn công danh
Khoa này chẳng đỗ để dành khoa sau.
Chẳng làm người bảo rằng ươn
Làm thì xương sống xương sườn phơi ra.
Chẳng được miếng thịt miếng xôi
Cũng được lời nói cho tôi bằng lòng.
Cười người ngó lại sau vai
Coi mình trong sạch hơn ai mà cười.