Em như cây quế giữa rừng
Dị bản
Thân em như cây quế giữa rừng
Thơm tho ai biết, ngát lừng ai hayỞ như cây quế trong rừng
Cay không ai biết, ngọt đừng ai hay
Thân em như cây quế giữa rừng
Thơm tho ai biết, ngát lừng ai hay
Ở như cây quế trong rừng
Cay không ai biết, ngọt đừng ai hay
Gặp anh em nở nụ cười
Vắng anh, em lại giọt vơi giọt đầy.
Có con gây dựng cho con
Có công gánh vác nước non nhà chồng.
Có chồng gần mẹ gần cha
Như cây gần giếng, sau mà nương thân.
Chơi trăng từ thuở trăng tròn
Chơi hoa từ thuở hoa còn trên cây.
Thương em vô giá quá chừng
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay
Nhác trông thấy bóng em đây
Ăn chín lạng hạt ớt ngọt ngay như đường
Chăn kia nửa đắp nửa hờ
Gối kia nửa đợi nửa chờ duyên em.
Chuột chê xó bếp chẳng ăn
Chó chê nhà dột ra lần bụi tre.
Chồng người mượn chẳng được lâu
Mượn tối hôm trước tối sau người đòi
Người đòi người chả đòi không
Chém cha con đĩ trả chồng cho tao.
Đường trường cách trở nước non
Mẹ già đầu bạc thiếp còn xuân xanh
Giang sơn thiếp gánh một mình
Có hay chàng tỏ tâm tình thiếp chăng
Lòng em đã quyết thì thành
Đã cấy thì gặt với anh một mùa.
Sự đời nước mắt soi gương
Càng yêu nhau lắm càng thương nhớ nhiều.
Trên đầu có một cái sao
Sao ơi, sao hỡi, sao cao mấy tầng
Sao mấy tầng sao soi khắp cả
Sao biết người thiên hạ kém nhau
Có kém nhau chăng kém tiền kém của
Có kém nhau nữa kém lụa mà thôi
Con người không kém anh ơi.
Mười hai bến nước, một con thuyền
Tình tự xa xôi, đố vẽ nên!
(Bỏ vợ lẽ cảm tác - Nguyễn Công Trứ)