Có răng thì lấy răng nhai
Không răng lại gặm chẳng sai miếng nào
Có răng thì lấy răng nhai
Dị bản
Có răng thì răng để nhai
Không răng lợi gậm không sai miếng nào.
Có răng thì lấy răng nhai
Không răng lại gặm chẳng sai miếng nào
Có răng thì răng để nhai
Không răng lợi gậm không sai miếng nào.
Chùa cao đúc tượng tốn đồng
Công chi em đó mà gánh gồng mỏi vai
Chơi trăng không sợ phép ông trời
Đốt chùa không tội bằng cướp duyên người lẻ đôi
Chồng cô, vợ cậu, chồng dì
Trong ba người ấy chết thì không tang
Con ơi mẹ bảo con nghe
Tháng tư giỗ Bụt, cúng chè đậu xanh
Chổi tiên quét sạch chùa vàng
Sửa sang Phật lại để nàng đi tu
Vai mang bức tượng dặn lòng
Thấy ai nhan sắc tránh vòng cho xa
Quân tử ứ hự đã đau
Tiểu nhân dùi đục đập đầu như không
Cây cao gió vật gió vờ
Chẳng bằng cây thấp gió đưa dịu dàng
Bình bồng ở giữa giang tân
Bên tình bên nghĩa biết thân bên nào?
– Nhứt lê, nhì lựu, tam đào
Bên tình, bên nghĩa, bên nào cũng đồng thân
Em về lập quán bán nem
Có ai hỏi đến của em, em nhờ
Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.
(Giang hồ - Phạm Hữu Quang)
Địa danh "Huế" được cho là bắt nguồn từ chữ "Hóa" trong Thuận Hóa, tên cũ của vùng đất bao gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.